Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

Mối tình đầu



Anh và Tôi cùng nhau lớn lên trong bao kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ. Tôi nhớ rất rõ lúc nhỏ anh đã từng vì tôi mà nhiều lần đánh nhau với bọn con trai trong xóm, có lần còn chảy cả máu nữa ...tôi biết anh đau lắmnhưng cũng cố gượng cười cho tôi vui, từ đó đến giờ chưa ai đối tốt với tôi thế cả, anh là người đầu tiên và trong tôi, anh là người duy nhất tốt với tôi...như thế. Cũng chính vì như vậy tôi đã mang trong tim mình một tình yêu, tình yêu đơn phương. Tình yêu của tôi dành cho anh cứ lớn mãi theo thời gian và đến một ngày tôi quyết định nói cho anh ấy hiểu tất cả những tình cảm của tôi nhưng chớ trêu thay ... trước lúc tôi định nói thì anh, người mà tôi yêu nhất lại cùng sánh bước, tay trong tay với một cô gái khác. Đứng trước mặt tôi, anh lại vờ như không biết, như giữa chúng tôi cỉ là tình bạn đơn thuần hoàn toàn không nghĩ đến những quá khứ tốt đẹp kia, anh ung dung nói - Này Nhóc, giới thiệu với em đây là bạn gái của anh. Tôi nghe tim mình như có một cảm giác đau, nó đau nhói một cách lạ lùng, tôi chưa bao giờ có cảm giác đau như thế - Chào em , em là em gái của anh Nhân à ?


Thấy tôi vẫn im lặng , anh lại hỏi

- Em không sao chứ Nhóc ?

Mặc kệ lời hỏi thăm của anh, tôi đã bỏ chạy, chạy với nhữnggiọt nướcmắt trên mặt, tôi chạy như để trốn tránh tất cả, trốn cái sự thật phủ phàng đã đến với tôi .

Tôi lê la khắp nơi mỗi ngày như để quên anh, nhưng tôi không thể làm được chuyện ấy. Và trong lúc tôi đau đớn và tuyệt vọng nhất thì tôi đã gặp Vinh. Vinh có rất nhiều nét giống anh và đặc biệt làVinh đã nói thích tôi, điều mà tôi đã mong ở anh nhưng không thểnào xảy ra. Thế rồi chỉ sau 2 tháng giữa tôi và Vinh đã có một tìnhyêu đẹp, tôi không biết là nó có thật sự đẹp hay không nữa nhưng tôi đã cố làm cho nó thật đẹp trước mặt anh. Tôi kể nhiều về Vinh cũng như tình yêu của chúng tôi cho anh nghe, những lúc ấy tôi thường chú ý đến vẻ mặt của anh, tôi mong mỏi ở nó một sự khó chịu, bực bội bởi như thế có nghĩa là trong tim anh, anh vẫn dành một chút gì đó cho tôi nhưng không, hoàn toàn ngược lại những gì tôi mong đợi anh vẫn vui vẻ nói cười, vẫn chúc phúc cho tình yêu của tôi và Vinh.

Và tôi lại khóc mỗi khi từ ký túc xá của anh về, dường như nó đã trở thành thông lệ tôi thừa biết sẽ nhận được đáp án nhưng tôi vẫn cứ đi đến đó, vẫn kể cho anh nghe về Vinh và vẫn luôn nhận từ anh những lời nói tốt đẹp như của một người anh trai. Biết phải làm sao đây khi tôi đã quá yêu anh, không một giây phút nào hình ảnh của anh rời khỏi tâm trí tôi. Tôi đã đi trong cơn mưa này lâu lắm rồi như muốn tìm cho mình một câu trả lời tôi phải làm gì? quên anh ?tôi chắc rằng mình sẽ không làm được chuyện này đâu, còn nói cho anh biết là tôi yêu anh ư? để làm gì cơ chứ, khi trong tim anh hoàn toàn không có tôi. Giờ đây tôi chỉ biết rằng tôi phải làm một việc, việc mà tôi nên làm, đó là chia tay với Vinh bởi tôi không hề yêu Vinh, tôi không thể nào tiếp tục lừa dối Vinh nữa .


Vào một ngày chủ nhật đẹp trời tôi đã nói lời chia tay với Vinh và nhận được sự đồng ý của Vinh bởi Vinh cũng không thể chấp nhận một người yêu mà suốt ngày cứ nghĩ về một người khác.

Tôi lại đi lang thang trên con đường, con đường quen thuộc ngày nào anh đã dẫn tôi đi chợt tôi trong thấy anh, tôi định chạy thật nhanh đến bên anh. Nhưng ý nghĩ của tôi sớm bị dập tắt bởi anh không đi một mình, anh đang đi cùng cô gái hôm nọ. Nước mắt tôi lại rơi và tôi lại bỏ chạy, tôi vẫn không thể nào quen được với cái cảnh này. Dường như phía sau ,tôi nghe thấy tiếng của anh mặc kệ tôi vẫn chạy, chạy mãi và ....tôi bất chợt nhận ra phía trước mình chiếc xe tải đang đến rất gần, nhưng mặc kệ giờ tôi không cần biết gì nữa có khi chết lại tốt hơn cho tôi, chợt...

- A !
Tôi có cảm giác như ai đã đẩy tôi sang phía bên kia đường. Khi tôi đã định thần và quay người lại tôi mới hốt hoảng nhận ra rằng người đó là anh, người cứu tôi là anh. Tôi chạy đến thật nhanh bên anh, người anh toàn máu là máu

- Anh Nhân, anh có sao không? sao anh lại làm vậy? Tôi nói trong nghẹn ngào

- Em lại đi sang đường mà không nhìn rồi, Nhóc à, lần sau đừng thế nữa nhé.

Anh chỉ nói với tôi một câu thế thôi rồi ngất đi. Ngồi bên ngoài phòng cấp cứu mà đôi tay của tôi lạnh ngắt, tôi sợ, sợ lắm, sợ anh sẽ rời khỏi tôi mãi mãi. Không! Tôi không thể mất anh được, tôi mong thời gian có thể quay trở lại tôi sẽ không bỏ chạy, sẽ không có ý nghĩ điên rồ đó.

- Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi ạ? Tôi như nhảy sổ vào người ông bác sĩ.

- Cô là người nhà của anh ta à?

- Dạ, cháu là em gái của anh ấy, anh ấy như thế nào rồi bác sĩ.

- Xin chia buồn cùng cô nhưng vì vết thương quá nặng nên không thể cứu được.

Tôi như hóa đá bởi câu nói của ông, sao lại như thế, sao chuyện này có thể xảy ra với tôi kia chứ, tôi lại thấy tim mình đau, nhưng lần này nó đau hơn gấp trăm lần, tôi lặng người với những giọt nước mắt …

3 tháng sau ngày anh mất, tôi lại đi trên con đường ngày nào con đường đã khiến anh phải ra đi mãi mãi

- Xin lỗi , em có phải là ......

- Là chị? Tôi hơi bất ngờ khi gặp chị ấy, người yêu của anh

- Chúng ta vào đâu nói chuyện được không? Chị có cái này muốn đưa cho em.

Tôi khe khẽ gật đầu, khi đã tìm được chỗ ngồi, chúng tôi bắt đầu câu chuyện. Chị ấy lấy trong giỏ của mình một cuốn sổ gì đó đưa cho tôi.

- Đây là gì ?

- Nhật ký của Nhân

- Sao nó lại ở chỗ chị ?

- À, là do lần trước chị cầm nhầm định trả lại cho Nhân nhưng

không còn dịp nữa nên chị đưa nó cho em. Dường như thấy được ánh mắt của tôi chị nói tiếp

- Em đừng hiểu lầm chị chỉ đọc được trang đầu thôi

- Có gì quan trọng nữa hả chị, dù sao người cũng đã chết rồi còn gì là bí mật nữa

- Tùy em vậy, giờ chị phải đi chọn áo cưới đây

- Chọn áo cưới? Tôi khẽ chau mày

- Sao chị lại có thể làm như thế? Anh Nhân mất chưa được 100 ngày mà

- Em nói thế là sao? Chị và Nhân chỉ là bạn thôi mà

- Là bạn? Thế tại sao lần trước anh ấy lại giới thiệu chị là bạn gái của anh ấy

- Chị cũng không hiểu vì sao Nhân lại giới thiệu như vậy nữa, thôi chị trễ rồi chị phải đi, chào em

Chị đi rồi còn mỗi mình tôi với nỗi khó hiểu, sao lại như thế, sao anh lại làm thế. Chợt tôi nhớ đến quyển nhật ký của anh. Tôi giở từng trang ra


Ngày...tháng...năm...
Hôm nay là ngày tôi cảm thấy vui nhất bởi tôi thấy được nỗi đau khổ của em khi tôi giới thiệu Phương là bạn gái của mình, điều đó chứng tỏ em đã yêu tôi. Ôi! tôi muốn hét lên cho mọi người biết rằng tôi đang rất hạnh phúc.

Rồi một trang khác



Ngày...tháng...năm...
Có lẽ ngày hôm nay là ngày tôi buồn nhất, tôi đã lầm, một sự hiểu lầm tai hại bởi em, người mà tôi yêu nhất trên đời này lại hoàn toàn không yêu tôi. Em đã có người yêu, một chàng trai tốt, tôi đoán vậy. Tôi đã nghe rất nhiều về người đó từ em, những lời của em như ngàn mũi tên đâm thẳng vào trái tim của tôi không chút xót xa, thế nhưng em vẫn cứ vô tư cười nói trên sự đau khổ của tôi.

Và tôi vẫn phải diễn hết vai diễn là một người tốt trước mặt em, tôi đã chúc phúc cho cuộc tình của em cũng như đặt dấu chấm hết cho cuộc tình của chính mình. Nhóc ơi! Khi nào thì em mới hiểu cho anh đây?

Khép trang nhật ký lại mà nước mắt tôi cứ tuôn rơi, vì sao? Vì sao cơ chứ? Vì sao anh không nói với tôi sớm hơn, vì sao ? Vì sao trời lại khéo trêu người như thế, những câu hỏi vì sao cứ bao quanh lấy tôi. Đêm ấy tôi đã khóc, khóc rất nhiều, chợt tôi giật mình khi nhận ra rằng mặc cho tôi có khóc bao nhiêu đi chăng nữa và tôi có trả lời được tất cả câu hỏi đó thì anh, người tôi yêu cũng chẳng bao giờ sống lại. Người ta thường nói đến vị ngọt và vị đắng của tình yêu, còn tôi, tôi chẳng biết vị ngọt của tình yêu là thế nào? Nhưng giờ tôi hiểu rất rõ vị đắng của nó. Tôi phải trách ai đây? Trách anh không nói sớm hơn? Trách tôi vì ý nghĩ điên rồ đó?



Hay trách ông trời đã khéo đùa với chúng tôi? Đêm đó tôi đã mơ thấy anh, anh bảo tôi hãy sống thật tốt bởi cuộc đời của tôi hiện giờ của anh. Tôi thức dậy và nước mắt lại trào ra, tôi nhớ anh, nhớ thật nhiều .... Có lẽ với nhiều người chuyện tình của chúng tôi thật buồn nhưng với tôi anh là mối tình đầu, là một kỉ niệm đẹp trong tôi.
ST

Mưa vô tình và gió vô tâm!


Đêm gió mùa chợt lạnh, trời bỗng đổ cơn mưa. Mưa như trút nước tràn ngập trên phố phường. Có một đôi tình nhân tấp vội vào một mái hiên ven đường. Vội vàng trú... Vội vàng tránh... Mưa...

Họ nép vào nhau dưới mái hiên, người con trai đứng lên phía trước như chắn che bụi mưa, không cho ướt bạn mình, nhẹ nhàng vòng tay ra đằng sau ôm chặt lưng cô gái.


Ngoài trời, mưa vẫn mưa... như trút...

Có hai bố con nhà nọ, người ướt nhẹp từ đầu đến chân đang đội mưa chạy đến. Mái hiên trở nên đông vui, mái hiên chợt như chật chội. Đôi tình nhân đứng lui lại, ông bố đẩy đứa con gái vào phía trong. Còn mình đứng phía ngoài, nửa bị mưa rơi ướt, nửa bị bụi mưa rơi.

Ngoài trời, mưa vẫn mưa... không ngớt...

Trên phố, có một người đàn bà nhỏ bé mặc áo mưa ướt sũng, lững thững đội thúng đi trong mưa. Khuôn mặt già nua ướt nhèm vì mưa hắt, người đàn bà tay như run lập cập, tiến lại gần cất tiếng run hỏi khẽ:
- Anh, chị ăn bánh mì không?
Anh thanh niên đưa mắt liếc nhìn, cô gái khẽ gật đầu.
- Bán cho cháu một cái. Còn bé gái, bé có ăn không?
- Dạ em không! Con bé cười nheo mắt. "Chú cũng không!" Ông bố khẽ gật đầu cười nói thay lời cám ơn.

Người con trai rút tờ 10.000 đồng: "Thôi, cô khỏi trả lại". Tay nhận cái bánh bẻ làm đôi chia cho cô bạn mỗi người cầm một nửa. Bà bán bánh mì đưa mắt nhìn, rồi cúi xuống, lặng im không nói, cặm cụi cất tiền.

Ngoài trời, mưa vẫn mưa... rả rích...

- Này bà có cái áo mưa nào khác không?
- Có mỗi cái đang mặc thôi!
- Bán lại cho tôi. Tôi cho con bé mặc về không đứng đây nó ốm mất.
- Bán thì lấy gì mà đi. Mà mua thì trả bao nhiêu?
- Bán nhiêu thì bán.
- Lấy bảy nghìn nhé?
- Cái áo rách thế mà bán bảy nghìn à?
- Thôi mua thì năm nghìn. Không thì thôi vậy, tôi cũng chẳng muốn bán đâu.

Ông bố rút tờ 5000 đổi lấy chiếc áo mưa nhăn nheo, rách tả tơi lỗ chỗ mặc vội cho đứa con gái. Hai bố con lên xe, đứa bé núp đầu vào sau lưng bố tay vẫy chào đôi tình nhân nọ. Ông bố gồng mình phóng xe đi trong mưa gió. Bà bán bánh mì lấy tấm nilon đang bọc chiếc thúng trùm lên mình rồi đội mưa đi tiếp. Tiếng rao như nhỏ lại, cái bóng nhỏ khuất dần sau màn đêm mưa bão.

Gió ngày càng thổi mạnh, ngoài trời mưa vẫn mưa.. trắng xóa...

- Mưa như này biết bao giờ mới ngớt anh nhỉ?
- Chắc phải một lúc nữa em ạ.
- Mưa to quá!
- Ừ!
- Hay là anh gọi taxi cho em về trước đi. Đứng đợi như này biết đến bao giờ mới về được đến nhà.
- ...

Người con trai như khựng lại đôi chút rồi cúi xuống đất tay nhặt tờ báo che vội lên đầu chạy ra đường đợi bắt xe cho cô gái. Mưa càng lúc càng to, đường phố như không còn bóng xe qua lại. Mưa càng lúc càng lớn, tờ báo nhỏ như không còn đủ khoẻ khoắn để che chắn những hạt mưa nặng trĩu đang rơi rớt trên đầu.

Anh chạy lên phía đầu phố. Cuối cùng thì cũng có ánh đèn xe xuất hiện. Taxi đến, cô gái bước lên xe ra về còn một mình người con trai ở lại. Mưa như to hơn và gió càng thổi mạnh. Anh đút tay vào túi quần lần tìm bao thuốc rút một điếu ra châm. Ánh lửa bừng loé lên nhưng rồi lại tắt lịm bởi mưa ướt tạt vào. Ném điếu thuốc xuống đất, anh đứng khựng người bồi hồi ngắm mưa rơi.

Ngoài trời, mưa vẫn mưa day dứt...

- Em về đến nhà rồi, anh cũng về sớm đi nhé. Về cẩn thận không ốm...

Xóa cái tin nhắn, dắt chiếc xe xuống vệ đường, người con trai phóng xe đi về "cẩn thận" trong màn mưa đêm trắng xóa. Gió thổi mạnh, những hạt mưa như đang òa vỡ và trở nên nặng trĩu, như trở nên bỏng rát và mưa như ngày càng nặng hạt...
Mưa vô tình, hay gió... gió vô tâm...



Ngoài trời, mưa vẫn mưa như trút...
Và mưa, mưa vẫn mưa không ngớt...
Ngoài trời, mưa vẫn mưa trắng xóa...
Và mưa, mưa vẫn rơi tầm tã...

Hai người đi bên nhau
đôi bàn tay nắm lấy nhau
môi mỉm cười cùng nhau...

ánh mắt người con gái
nhìn vào cặp đôi khác
mơ một hạnh phúc

ánh mắt người con trai
nhìn vào cặp đôi khác
mơ một hạnh phúc

đôi bàn tay khẽ rời
bờ môi tắt nụ cười
em - anh
chúng ta không là một

Ly và nước



Ly nói: "Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!"

Chủ hỏi: "Được, cho ngươi nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?"

Ly đáp: "Chắc vậy!"

Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.

Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.

Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.

Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.

Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là 'an bài' của duyên phận.

Ly kêu lên: "Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!"

Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu.

Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.

Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong lòng được nữa.

Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.

Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.

Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân trọng?



Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

The Song From A Secret Garden (Bài hát từ khu vườn bí mật)


Tiếng violon nhẹ đến khít khao. Như ánh mắt đen láy nhìn xuyên qua chiếc lỗ trên vách tường đến khu vườn rộng ẩn chứa biết bao những điều bí mật.

Thế giới đã có khu vườn địa đàng đầy quyến rũ, khu vườn mà ai cũng phải trở nên ngây dại trước nhịp lòng thổn thức của tình yêu. Nhưng mỗi chúng ta, ai cũng có riêng cho mình một khoảng trời, một không gian ngập lòng của những chìm đắm dìu dặt, khôn nguôi. Khu vườn ấy đều không lạ, mỗi cỏ cây hoa lá, những sắc rêu loang phủ đều vô cùng quen thuộc với ký ức trong ta.

Mỗi bình minh thức dậy, mở mắt ra, mường tượng về khu vườn ký ức, ta lại thêm một lần đi đến tận cùng của những bí mật đầu tiên. Càng quen thuộc, ta càng trở nên xa tắp trước khoảng không gian đầy màu gam xanh thẫm. 

Bản nhạc cất lên dịu nhẹ từ những nôt nhạc đầu tiên, mong manh như sợi tơ trời đang giăng mình trong khu vườn ký ức. Ta nhớ lại những kỉ niệm đầu đời, ta lặng đi vì những khóc cười trong dòng đời cuồn cuộn. Tiếng Piano nhịp nên những tiếng ca khắc khoải về những dấu yêu lặng lẽ đến nao lòng của những khúc ngoặt đời người. Cả bản nhạc chỉ là những điệu buồn da diết, nhưng thật lạ, tất cả đều không gợi một chút gì của thê lương và sầu não. Những kỉ niệm cứ lần lượt hiện về qua khúc tình ca của những trường canh của từng cung luyến láy. Khúc ca như bước chân dần chậm lại, chậm dần trên đỉnh cao. Ta quay đầu nhìn lại để chợt giật mình thảng thốt nhận ra rằng, thời gian đã qua quá nhanh, ta càng dấn chân vào khu vườn càng thấy huyền bí. Nhìn lại quãng đường đã trải qua, tất cả đều trở nên huyền bí đến kì cùng để ta càng thấy sự tươi sắc trong trái tim đã tưởng rằng già cỗi. Chợt nhận ra, ta đang hoài tiếc cái huyền bí ấy một cách thảm thương. Đam mê, sầu hận, thống khổ... đều trở thành mờ tối khi ta bước vào khu vườn bí mật này, điểm nhấn ở đó là lời ca trong vắt đang lảnh lót cất lên, xé tan thực tại, chứng minh thực tại và đón ta trở về để xóa tan đi những gì là hoang vắng.



CÔNG DỤNG CỦA MỘT SỐ VITAMIN VÀ KHOÁN CHẤT

Các vitamin nhóm B:
Vitamin B1: Tham gia vào quá trình chuyển hoá glucid. Thiếu vitamin B1 sẽ gây ra bệnh tê phù, suy tim, giãn tĩnh mạch ngoại biên, viêm dây thần kinh ngoại biên.
Vitamin B2: Thúc đẩy quá trình sản xuất hồng cầu, trợ giúp chức năng giải độc của gan, bảo vệ cấu trúc thần kinh, hỗ trợ quá trình phát triển bào thai.
Vitamin B5: Cần thiết cho quá trình chuyển hoá glucid, lipid, protein và phát triển cấu trúc da.
Vitamin B6: Tham gia quá trình chuyển hoá acid amin. Thiếu vitamin B6 sẽ gây ra các bệnh ở da và thần kinh như: Viêm da, viêm dây thần kinh ngoại biên, thiếu máu, co giật.
Vitamin E: Tham gia chuyển hoá của các tế bào, bảo vệ vitamin A và chất béo của màng tế bào khỏi bị oxy hoá; tạo hồng cầu; phòng ngừa sự hư hao của tế bào và giúp cơ thể sử dụng vitamin K; ngăn ngừa xơ vữa động mạch do làm giảm sự oxy hoá các protein tan trong mỡ, từ đó ngăn các protein này tham gia quá trình làm tắc nghẽn động mạch; vitamin E ngăn ngừa các bệnh tim mạch, kể cả nhồi máu cơ tim và tai biến mạch máu não, do làm giảm bớt sự kết tụ của của cholesterol xấu ở trong mạch máu; vitamin E có thể làm tăng tình miễn dịch bằng cách bảo vệ tế bào khỏi bị tổn thương, do đó tăng sức đề kháng của cơ thể với các bệnh nhiễm khuẩn mạnh hơn; làm chậm tiến triển của sa sút trí tuệ; vitamin E làm giảm nguy cơ đục nhân mắt nhờ khả năng chống oxy hoá.


Vitamin D: Vitamin D đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển của xương. Nó tham gia vào quá trình hấp thu can xi, phot pho ở ruột, điều hoà việc tổng hợp và bài tiết nội tiết tố phó giáp trạng (PTH), làm tăng hấp thu can xi, phot pho ở thận. Trẻ em nếu không được cung cấp đầy đủ vitamin D sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của xương do chất xương và sụn không được vôi hoá đầy đủ, sụn phát triển không bình thường, làm xương biến dạng. Người mẹ khi mang thai thiếu vitamin D sẽ ảnh hưởng đến con sinh ra, tức là bé sinh ra sẽ bị thiếu vitamin D như mẹ. Trẻ sinh non, sinh đa thai dễ bị thiếu vitamin D do chưa được mẹ cung cấp đủ nguồn dự trữ vitamin D và gan chưa trưởng thành.
Vitamin A: Vitamin A có nhiều chức năng quan trọng đối với cơ thể con người:
·      Thị giác: Mắt được cấu tạo bởi các sắc tố có chứa vitamin A. Nó được hấp thụ bởi luồng thần kinh được vận chuyển bởi dây thần kinh thị giác. Vì vậy, sự có mặt của vitamin A là một phần không thể thiếu đối với việc đảm bảo thị giác của con người.
·      Các mô: Vitamin A kích thích quá trình phát triển của các mô như mô sừng, ruột và các con đường hô hấp. Nó cũng ảnh hưởng đặc biệt đến da, kích thích sự liền sẹo và phòng ngừa các chứng bệnh của da như trứng cá.
      Sự sinh trưởng: Do vai trò quan trọng trong sự phát triển của con người, nên vitamin A là yếu tố không thể thiếu đối với sự phát triển của phôi thai và trẻ em. Vitamin A còn có vai trò đối với sự phát triển của xương, thiếu vitamin A làm xương mềm và mảnh hơn, quá trình vôi hoá bị rối loạn.
·         Hệ thống miễn dịch: Do có hoạt động đặc hiệu lên các tế bào của cơ thể, vitamin A tham gia tích cực vào sự chống chịu bệnh tật của con người.
·       Chống lão hoá: Vitamin A kéo dài quá trình lão hoá do làm ngăn chặn sự phát triển của các gốc tự do.
·       Chống ung thư: Hoạt động kìm hãm của nó với các gốc tự do cũng dẫn đến ngăn chặn  được một số bệnh ung thư.

 Các khoáng chất:
Sắt:  Là nguyên tố vi lượng tối quan trọng, tham gia vận chuyển oxy trong cơ thể, thành phần cấu tạo nên nên hồng cầu. Sự thiếu hụt hàm lượng sắt trong máu là thủ phạm gây nên bệnh thiếu máu nguy hiểm. 
Kẽm: Yếu tố quan trọng không thể thiếu trong mỗi tế bào cơ thể, từ hệ miễn dịch đến việc phát triển giới tính nam. Thiếu kẽm trẻ sẽ chậm phát triển, biếng ăn, ngủ gà, giảm năng tuyến sinh dục, kém phát triển về chiều cao, suy giảm miễn dịch, tiêu chảy, rối loạn chuyển hoá lipid, glucid, protein và suy nhược thần kinh.
Đồng: Thúc đẩy sự tạo máu, giúp hồng cầu non mau trưởng thành, tăng cường tác dụng sinh lý của sắt. Điều chỉnh sự hấp thu lipid, glucid, protid và các vitamin C, A, E do đó tăng sức đề kháng của cơ thể, chống nhiễm độc, nhiễm trùng. Thiếu hụt đồng có thể gây nên thiếu máu, bệnh về xương, rụng tóc… sự phát triển xương của trẻ bị chậm lại, xương dễ gãy.
Kali: Liên quan hầu hết đến mọi hoạt động của cơ thể sống: duy trì huyết áp, chức năng tim thận, sự co cơ và cả hệ tiêu hoá, giúp cân bằng nước và điện giải.
Magie: Cần thiết với những quá trình cơ bản của sự sống. Magie hoạt hoá sự phản ứng của hơn 300 chất xúc tác sinh học để tạo năng lượng cho tế bào từ các thực phẩm chúng ta ăn nzy ngày, đóng vai trò trong sự hình thành xương, giúp xương đậm đặc hơn.
Iod: Thiếu iod sẽ gây ra hậu quả của từng độ tuổi khác nhau, đặc biệt trẻ nhỏ sẽ chậm phát triển trí tuệ, giảm năng lực học tập, thai phụ thiếu iod dễ bị xảy thai, thai lưu, trẻ sinh ra bị đần độn, câm điếc và các dị tật bẩm sinh khác.
Phot pho: Là nhân tố quan trọng trong mọi dạng hình sống. Tham gia vào thành phần các muối phot phat như ATP để vận chuyên năng lượng tế bào, các muối phot phat can xi để làm cứng xương.
Coban: Là thành phần trung tâm của vitamin B12- yếu tố quan trọng để tạo máu, giúp hấp thu tốt các vitamin nhóm B, các cid amin.
Can xi: Cần thiết cho nhiều quá trình sinh học của cơ thể, tham gia cấu tạo nên xương của cơ thể.


Theo: http://www.intermedicvn.com

Đôi điều về Beethoven (thiên tài bất hạnh)




Từ lâu, công chúng đã quen thuộc với tên tuổi bất tử của nhà soạn nhạc vĩ đại người Đức thế kỷ 19 Ludvigvan Beethoven. Chỉ kể các bản giao hưởng số 3: "Anh hùng", giao hưởng số 5: "Định mệnh", giao hưởng số 9 với chương kết "Hướng tới niềm vui", hoặc sonate "Ánh trăng", sonate "Apassionata"... cũng đủ thấy niềm vinh quang mà ông đã đạt được trong cuộc đời nghệ sĩ 57 năm (1770-1827).


Nhưng có lẽ ít người biết đến những bất hạnh mà Beethoven phải nếm trải khiến nhiều lúc ông tự nguyền rủa mình sao lại sinh ra trên đời này. Ông thậm chí có ý định tự sát và đã viết bản di chúcgửi lại cho hai người anh với dòng chữ "Thực hiện sau khi tôi chết" viết ngày 16/10/1802 tại một làng quê vùng ven đô thành phố Vienna. Giở lại trang sử cuộc đời những nhạc sĩ thiên tài của thế kỷ trước, không hiếm những trang thấm đầy nước mắt đau khổ của Johan Sebastian Bach, Wolgang Amadeus Mozart, Frederic Chopin,... nhưng dường như sự bất hạnh của Beethoven là chồng chất hơn cả. Roi vọt, đòn đau của người bố tham lam, chỉ muốn con mau chóng trở thành thần đồng để kiếm tiền, những bước đường vào đời long đong, lận đận, gian truân không kể xiết. Đến lập nghiệp ở Vienna, thủ đô nước Áo, thoạt đầu tưởng như suôn sẻ do tài ứng tác tuyệt vời trên piano của ông (một số người cho rằng vượt cả Mozart), nhưng với bản tính không chịu gục lụy giới quyền quý giàu có, tài năng của ông thường không được giới quyền quý công nhận.
Còn truyền lại đời nay trong lịch sử âm nhạc câu chuyện giữa Beethoven và nhà quý tộc Lichnopxki: Trong một buổi chiêu đãi các sĩ quan quân đội của Napoleon khi đó đang chiếm đóng thành phố Vienna, Lichnopxki đề nghị, rồi ra lệnh cho Beethoven biểu diễn nhưng ông cương quyết từ chối, rời nhà Lichnopxki trong cơn mưa tầm tã. Về đến nhà, Beethoven đập tan pho tượng bán thân của Lichnopxki tặng ông, và viết bức thư phẫn nộ: "Là hoàng thân như ông hiện nay là do sự ngẫu nhiên của việc sinh đẻ, còn là như tôi hiện nay là do chính tôi học hỏi mà nên. Hoàng thân thì đang và sẽ còn có hàng ngàn, còn Beethoven thì chỉ có một mà thôi!".
Với tính cách ấy, và với số lượng sáng tác ngày càng hướng về đấu tranh cách mạng, xa rời thị hiếu của giới thượng lưu, ông sống ngày càng túng thiếu cho đến khi từ giã cõi đời. Beethoven là người luôn tha thiết được hưởng cuộc sống gia đình ấm cúng bên một người vợ yêu, nhưng đường tình duyên của ông chẳng hề suôn sẻ. Tình yêu đầu tiên ông dành cho tiểu thư quý tộc Giulieta Gvitracdi không được đáp lại vì cô nàng quá chú trọng đến chuyện "môn đăng hộ đối" và sau đó kết hôn với vị bá tước chủ hiệu bánh ngọt lắm tiền nhiều của. Tình yêu thứ hai dành cho Theresa Brunxvich cũng bị gia đình quý tộc của cô ta ngăn trở dù cô rất yêu và đến cuối đời vẫn dành tình cảm cho ông.

Điều khổ tâm nhất trong cuộc đời nhạc sĩ Beethoven chính là bệnh điếc. Dấu hiệu của căn bệnh hiểm nghèo này tự bản thân Beethoven phát hiện ra từ năm 1796, lúc ông 26 tuổi. Một hôm, trong một buổi đi chơi rừng, người bạn đồng hành nhắc ông nghe tiếng sáo vút lên ở đâu đó, mà Beethoven lại chẳng thấy gì. Về sau, nếu không đứng gần, ông không thể nghe thấy những âm cao của giọng hát và những cây đàn. Bệnh cứ từ từ phát triển, dù Beethoven cố giấu mọi người, tự tìm thuốc chạy chữa. Mãi đến đầu năm 1801, ông mới thổ lộ với người bạn bác sĩ trong một bức thư: "... Tôi đang sống một cuộc sống thảm hại. Đã 2 năm nay tôi lẩn tránh mọi người vì không đủ can đảm để thú nhận rằng mình bị điếc. Nếu tôi làm một nghề gì khác thì còn khả dĩ, nhưng với nghề của tôi thì điều đó thật khủng khiếp. Liệu những kẻ thù ghét tôi, vốn cũng chẳng ít, sẽ nói gì về điều này?... Tôi muốn chống lại số phận nghiệt ngã, cho dù trong đời sẽ có lúc tôi cảm thấy mình là người bất hạnh nhất!".
Không có thuốc nào giúp ông loại bỏ được bệnh tật bởi thời đó, y học chưa đủ tiến bộ để tìm ra nguyên nhân căn bệnh chứ đừng nói đến chữa trị. Đến năm 1816 thì ông hoàn toàn không còn nghe thấy gì nữa và phải dùng bút viết ra những điều mình cần trao đổi với người khác. Nhưng ông vẫn tiếp tục sáng tác những tuyệt phẩm, trong đó có các bản sonate cho piano, những tứ tấu đàn dây, và nhất là bản giao hưởng số 9, một tác phẩm bất hủ, lớn nhất và đặc sắc nhất trong kho tàng nhạc giao hưởng của thế giới. Ông vẫn có thể nhìn tay người trên phím đàn mà nhận ra âm thanh và vẫn có những lời chỉ bảo vô giá, như trường hợp nhạc sĩ Schubert đến thăm và xin ý kiến về sáng tác của mình.
Một thiên tài âm nhạc gặp đầy bất hạnh trong cuộc đời, nhưng bằng ý chí kiên cường, lòng yêu nghệ thuật không bờ bến ông đã đủ sức, đủ tài năng để lại cho đời sau một di sản âm nhạc vô giá, sống mãi với thời gian.



Fur elise
Bản Fur Elise - For Elise - Lettre à Élise của Beethoven là một bản mà rất nhiều người biết. Bản này được sáng tác khoảng 1810, nhưng hơn 50 năm sau mới được xuất bản, năm 1867, nghĩa là sau khi ông qua đời. Tựa đề của bản nhạc cho ta nghĩ rằng đây là một ‘bức thư gửi Elise’, nhưng đó là một sự nhầm lẫn của nhà xuất bản. Bản nhạc này lý ra phải là Fur Theresa (Gửi Theresa). Theresa là một cô gái mà Beethoven hy vọng sẽ kết hôn vào năm 1810. Dù sao đi nữa, bản nhạc này trở nên một lời tỏ tình của một chàng thanh niên mới biết yêu: những nốt nhạc lặp đi lặp lại diễn tả cái ngập ngừng rất lâu trước khi thoát thành một câu nói trôi chảy... và phải mất nhiều cái áp úng như thế thì lời tỏ tình cuối cùng mới trào ra lai láng...



Bản Sonata Ánh Trăng (Moonlight Sonata).
Bài giao hưởng này nghe thì tuyệt vời - nhưng nếu biết xuất xứ của nó bạn sẽ còn phải thốt lên tuyệt vơi hơn nữa ! Bài này nghe thì buồn nhưng nếu nghe kỹ hơn nó sẽ làm mình yêu cuộc sống hơn rất nhiều . Bản sonata chứa đựng sự đau đớn đến tột cùng của con người nhưng trong sự đau đớn đó lại đâm chồi hy vọng . Sự hy vọng một cái gì tốt đẹp hơn trong cơn bão đau khổ . Cuối cùng cái nào sẽ thắng ....

Xuất xứ bài Sonata Ánh Trăng

Vào năm 1801 là lúc Beethoven đang sống ở Vienna - thủ đô nước Áo - kinh đô âm nhạc của thế giới khi ấy . Bên cạnh việc sáng tác , để có thể trang trải cho những khó khăn trong cuộc sống của mình ông còn phải đi dạy nhạc cho con gái các nhà quý tộc . Một trong những học trò của Beethoven là Countess Giulietta Guicciardi - Beethoven đã đem lòng yêu cô gái này ngay từ lần gặp đầu tiên , Giulietta dường như cũng biết được tình cảm của Beethoven dành cho mình nhưng nàng chỉ im lặng , điều ấy khiến Beethoven càng thêm hi vọng . Vào một tối sau buổi học , dưới vòm hoa rất đẹp của nhà Giulietta , Beethoven đã ngỏ lời với người mình yêu nhưng ông thực sự thất vọng và đau khổ khi bị từ chối .

Không về nhà , ông đi một mình trên đường phố thành Vienna một cách vô định , lúc này ông chẳng để ý gì đến thế giới xung quanh nữa , và cũng chẳng biết mình đang đi đâu Đã rất khuya , lúc này Beethoven đang đứng cô đơn một mình trên chiếc cầu bắc qua dòng Danube xinh đẹp , hiền hòa. Gió và nước sông Danube lấp lánh ánh vàng làm Beethoven chợt thoát khỏi dòng suy nghĩ và nhận ra đêm nay là một đêm trăng rất sáng . Cả thành Vienna cổ kính đang chìm sâu vào giấc ngủ , tĩnh lặng dưới ánh trăng dịu dàng huyền ảo .

Bất chợt ông nghe thấy đâu đó tiếng đàn Piano vang lên thánh thót nhưng buồn bã , xa vắng . Đi theo âm thanh của cây đàn Beethoven cuối cùng cũng đến được một ngôi nhà trong khu lao động nghèo , trong nhà chỉ có một người cha đang ngồi nghe con gái mình chơi dương cầm . Người cha của cô gái nói với Beethoven rằng con gái mình đã không được nhìn thấy ánh mặt trời ngay từ khi mới sinh ra , suốt đời cô chỉ có một ước mơ duy nhất là được ngắm nhìn ÁNH TRĂNG trên dòng Danube ... người cha đau khổ nói rằng có lẽ chẳng bao giờ ông có thể đem đến cho con niềm hạnh phúc giản dị ấy Beethoven cảm thấy rất ngạc nhiên khi thấy cô gái vẫn chơi được piano và xúc động trước tình cảm của người cha dành cho con gái và số phận không may mắn của người thiếu nữ . Ông ngồi vào cây dương cầm và bắt đầu chơi , những nốt nhạc cứ ào ạt dâng lên theo cảm xúc mãnh liệt của nhà soạn nhạc thiên tài , lúc nhẹ nhàng hiền dịu như ánh trăng , lúc lại mạnh mẽ mênh mang như sóng Danube - những nốt nhạc và ánh trăng như hòa quyện vào với nhau dường như đang đưa con người ta đến một thế giới cổ tích huyền ảo - ở nơi ấy , không còn những lo toan thường nhật của cuộc sông lao động nghèo khó vất vả , không còn những bất công , đau khổ - mà là một thế giới của tình yêu , lòng nhân ái , sự cao thượng - một thế giới của chân thiện mỹ mà từ thuở hồng hoang cho đến bây giờ , con người vẫn không ngừng khao khát vươn tới .


Xin nhấn mạnh rằng , bài này được Beethoven ngẫu hứng sáng tác ngay từ sự việc được chứng kiến và chơi ngay tại chỗ chứ không hề chuẩn bị trước .

Đọan thứ 1 : Đây chính là phần được biết đến nhiều nhất. Nét giai điệu trong chương một là những âm điệu chậm rãi khoan thai, trên nền hợp âm rải là những giai điệu sâu lắng, đưa người nghe vào một thế giới vô thức, thế giới của giấc mơ và hồi ức. Chương một của bản sonata được coi là một bản dạ khúc tuyệt vời

Đọan thứ 2 : Chuẩn bị cho người nghe mốt sự việc sắp xảy ra và sẽ rất dữ dội

Đọan cuối : Một cơn bão thật sự nổi lên và khi nghe đến đọan này người nghe có cảm giác chính họ đang vật lôn và cố gắng vượt qua cơn cuồng phong của định mệnh


ST

Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010

ĐẶC ĐIỂM DINH DƯỠNG VẬN ĐỘNG VIÊN THỂ HÌNH

  Ths: Vũ Việt Bảo
Trường đại học TDTT TP Hồ Chí Minh  
I. Dinh dưỡng hợp lý khi tập luyện
1.     Chia nhiều bữa ăn trong ngày:
Khi tập luyện nhiều giờ trong ngày hoặc chia làm nhiều buổi, cơ thể buộc phải tăng nhanh quá trình trao đổi chất để cung cấp đủ năng lương. Năng lượng tiêu hao nhiều, glycogen được huy động từ cơ và gan, tiếp đó là sự phân hủy protein và mỡ. chính vì vậy, bổ sung dinh dữơng một cách thường xuyên sau từ 2 đến 3 giờ càn phải nhớ.
2.     Tỷ lệ thành phần Crabohydrates, Protein và chất béo phải được tuân thủ một cách nghiêm ngặt trong từng bữa ăn:
40% Carbohydrates, 40% Protein và 20% chất béo có lợi(4/4/2)
3.     Năng lượng cần thiết cho hoạt động và tập luyện hàng ngày:
·        Năng lựơng cơ bản cho hoạt động chuển hóa: 1.3 Kcal/kg/giờ. VD: bạn năng 73kg, thì năng lựong cơ bản trong 1ngày là 75×1.3×24=2340 calories
·        Năng lựơng cung cấp cho tập luyện: 8.5Kcal/kg/giờ(hoặc hơn). VD: bận nặng 75kg và tập trong 3giờ, thì năng lượng tiêu hao là 75×8.5×3=1912.5 calories
·        Tổng năng lựơng cần cung cấp:(hoặc hơn) 2340+1912.5= 4252.5calories
4.     Uống đủ nước:
Cần thiết bổ sung nước trong tập luyện vì khi sự mất nứơc vượt quá 2% trọng lựơng cơ thể, sự thực hiện các hoạt động thể chất kéo dài bị suy giảm, nhịp tim và nhiệt độ cơ thể gia tăng.
 Lượng mồ hôi sản sinh trong quá trình tập luyện, thi đấu phụu thuộc:
·       Nhiệt độ môi trường
·       Kích thước cơ thể
·       Tỷ lệ chuyển hóa
Sự mất nứơc trong môi trừơng lạnh:
Nguồn nước mất từ
Nghỉ ngơi
ml/h                  %
Tập luyện kéo dài
ml/h                       %
Da
Hô hấp
Mồ hôi
Nước tiểu
Phân
14,6
14,6
4,2
583
4,2
15
15
5
60
5
15
100
1.200
10
1,1
7,5
90,6
Tổng cộng
95,5ml/h
1.325ml/h






Lượng nước cung cấp trong một ngày vào khoảng 2-5 lít tùy mức độ tập luyện.
5.  Bữa ăn cho VDV thể hình nam (nước ngoài)
Bữa 1 (7:00)
·        1 ly 250ml bột ngũ cốc với nứơc ấm
·        1 ly 250ml trứng gà được đánh bằng máy
Bữa 2(9:00)
·        Bột dinh dưỡng với tỉ lệ thành phần 4/4/2 trộn với bột protein dinh dưỡng (40gr) và 40gr Carbonhydrates từ chiết suất của gạo, ngũ cốc hoặc yến mạch
·        Một muỗng dầu ăn (Flaxseed Oil)
Bữa 3(12:00)
·        1 ly 250ml bột ngũ cốc hoặc gạo lức hoặc khoai tây
·        2 cốc đậu xanh hoặc bong cải xanh, rau xanh khác hoặc trái cây
·        6-8 ounces (170-227g)thịt gà, gà tây, hoặc lát cá nạc
Bữa 4 (15:00):  như bữa 2
Bữa 5 (18:00)
·        1 ly 250mlbột ngũ cốc hoặc gạo lức hoặc khoai tây
·        2 cốc đậu xanh hoặc bong cải xanh, rau xanh khác hoặc trái cây
Bữa 6 (20:00) như bữa 5
6.     Bữa ăn ví dụ của VĐV thể hình Việt Nam
Bữa 1: sáng
2 ổ bánh mì
100g thịt bò
2 quả trứng
250ml sữa tươi
Bữa 2: trưa
4 chén cơm trắng
2 chén canh bí đỏ với thịt
200g đậu que xào
300g cá thu
Bữa 3: chiều
33g  bột dinh dưỡng Weider
300g đu đủ
250ml cam tươi
Bữa 4: tối
4 chén cơm trắng
300g cá thu chiên
200g đậu bắp luộc
2 chén canh chua
II. Tăng kích thước, khối lượng cơ và khống chế mỡ
1.     Thời điểm tăng kích thước và khối lượng cơ
Trước tiên không phải vì mục đích tăng kích thước và khối lượng cơ mà VĐV ăn tất cả các lọai thức ăn mà phải ăn có chọn lọc nếu không sẽ kéo theo tăng mỡ ngoài ý muốn. thời điểm thích hợp là sau khi bạn đã ăn kiêng trong một thời gian dài để chuẩ bị cho giải thi đấu, thời gian này bạn phải bắt đầu một chu kì mới cho cuộc thi tiếp theo. Bạn cần đề ra chương trình ăn uống và tập luyện thích hợp để khống chế tỷ lệ mỡ không vượt qua 10% bởi vì năng lựơng nạp vào qua đường ăn uống nếu không được đốt cháy qua quá trình tập luyện sẽ tích tụ trong cơ thể dưới dạng mỡ.  
2.     Các bước thực hiện
2.1    Tăng lượng protein cung cấp trong khẩu phần lên 3.3g/kg trong lượng/ngày.
Ví dụ: bạn nặng 75kg lượng protein cần : 75×3.3= 247.5g/ngày
Trong thực tế, một số VĐV có thể sử dụng nhiều hơn lượng protein từ thịt, cá theo đề nghị vì họ cho rằng nó sẽ giúp tăng khối lượng của cơ, tuy nhiên, cơ thể không thể đủ cung cấp các enzyme để phân hủy lượng lớn thịt cá được ăn vào, nên các chuyên gia khuyên nên dung thực phẩm bổ sung giàu protein ở dạng dễ hấp thụ(Whey protein)
Lượng protein ăn vào mỗi ngày cần chia nhỏ trong các bữa ăn (VĐV nứơc ngoài 6bữa/ngày). Các bữa ăn cách nhau khoảng 2-3giờ. Nguồn cung cấp protein từ thực phẩm có nguồn gốc ít chất béo như thịt gà, gà tây, 93% thịt nạc có màu đỏ, cá thu, long trắng trứng và cá hồi.
2.2    Tăng lượng crobonhydrat cung cấp khoảng 3.3- 4.4g/kg trọng lượng/ngày
VD: bạn nặng 75kg lượng CHO cần:
(75×3.3)-(75×4.4)=247.5-330g/ngày
Để tăng khối lượng cơ, cần tăng carbohydrate cung cấp nhằm duy trì dự trữ năng lượng ở mức cao phục vụ cho hoạt động thể lực, giúp cho việc vận chuyển các amino acid (protein) vào mô cơ. Chia đều lượng CHO ở các bữa ăn trong ngày và nên nhớ rằng cần thiết cung cấp từ 15-20g hoặc hơn vào bữa tối. chất xơ sẽ giúp cho nhu động ruột hoạt động dễ dàng, ống tiêu hóa sạch và tăng khả năng hấp thụ các chất dinh dưỡng.
2.3 Tăng lượng chất béo có lợi:
Chất béo(Fat): là một thành phần không thể thiếu của cấu trúc và chức năng màng tế bào. Nó còn có chức năng vận chuyển và là dung mội hòa tan của một số vitamin.
Một số chất béo rất cần thiết cho Hocmôn để kích thích cơ tăng trửơng. Nếu đào thải hết chất béo sẽ làm cho nồng độ Testosteron hụt giảm, sụt cho đến cạn kiệt. Cơ thể cần chất béo như Omega Essential Fatty Acide có lợi cho chức năng của não và sản phẩm  Hocmon. Chất này cơ thể không tự sản sinh đựơc, nó còn giúp đẩy nhanh quá trình hồi phục và kháng viêm.
Chất béo cung cấp 9 Calories/gr là chất giàu năng lựơng nhất.
Mỗi ngày nên dung 3 muỗng dầu được tinh chế từ các loại hạt hoặc dầu cá, hoặc dầu olive.

III. DUY TRÌ KHỐI NẠC CƠ (CƠ SẠCH)  VỚI GLUTAMINE:
1.     L- Glutamin là gì?:
L-Glutamin là một amino acide có nhiều trong TB cơ. Nó đựơc giải phóng khỏi cơ trong suốt thời gian cơ căng ( tăng trương lực – tập luyện căng thẳng ) và thực hiện chế độ ăn kiêng. Nó không chỉ đựơc biết đến như là tác nhân chống lại quá trình dị hóa (bảo vệ cơ khỏi bị dị hóa bởi Hóc môn Cotisol), là thành phần của thể tích tế bào cơ, cũng như tăng khả năng miễn dịch.
·        Kích thích tổng hợp protein (đây cũng là một trong những cách mà steroids thúc đẩy sự tăng khối cơ)
·        Đẩy nhanh quá trình tổng hợp glycogen sau khi tập luyện.
·        Tiết kiệm sử dụng glycogen dự trữ trong tế bào cơ.
2.      Cách dùng:
Sử dụng L-Glutamine tốt nhất từ 20-30 phút sau tập luyện với liều lượng 10-15g/ngày. Nếu mới bắt đầu làm quen với L-Glutamine thì nên dùng khoảng 3-5g/ngày, sau đó tăng dần lên 10-15g/ ngày
3.      Ảnh hưởng ngoài mong đợi:
Có thể xảy ra sự không thoải mái trong dạ dày trong tuần đầu tiên sử dụng. liều sử dụng trong tuần này chỉ khoảng 3g/ngày và chia làm 3 lần, lần 1 vào buổi sáng, lần 2 sau tập luyện và lần 3 trước khi đi ngủ.

IV. DINH DƯỠNG TRONG GIAI ĐOẠN TẠO SỰ CẮT NÉT CƠ.
1.     Đặc điểm
Giai đoạn tạo sự cắt nét cơ được nối tiếp sau giai đoạn tăng khối lượng và kích thích cơ bắp. Mục đích của giai đoạn này vẫn duy trì kích thước và khối lượng cơ nhưng với sự cắt nét, làm sạch cơ trở thành khối nạc, mỡ dưới da được tiêu gần như hoàn toàn. Một đặc điểm nữa là giai đoạn chuẩn bị cho cơ thể sẵn sang thi đấu ở một hạng cân nhất định, có thể gọi la giai đoạn giảm cân và tạo sự cắt nét. Hầu hết các VĐV có thể giảm đến 10kg nên ngoài tập luyện, dinh dưỡng là yếu tố chính giúp VĐV  đạt được mục đích.

2.   Nhu cầu năng lượng:
So với nhu cầu năng lượng ở giai đoạn làm tăng kích thước và khối lượng cơ, giai đoạn này phải yêu cầu giảm cân nên năng lượng cung cấp cần được tính toán giảm một cách hợp lý
Tỉ lệ thành phần thức ăn trong ngày được khuyến dùng: 20% carbohydrate:68% protein:12% fat
Tỉ lệ giảm tổng năng lượng cung cấp: khoảng 20%( cần thiết giảm từ từ tránh ddotjoj ngột).
VD: bạn nặng 75kg , tổng năng lượng cần trong một ngày khoảng 4252cal
·        Giảm 20% của 4252cal: 850cal.
·        Như vậy, mỗi ngày bạn nạp 4252-850=3402 calories

3.     Khẩu phần ăn ví dụ của VĐV
Bữa 1: sáng
10 lòng trắng trứng luộc
200g thịt bò tái
1 ly cam vắt
2 trái chuối
Bữa 2: trưa
10 lòng trắng trứng luộc
200g thịt ức gà nướng
1 chén cơm
1 ly nước ép dứa
1 đĩa rau xanh và cà chua
Bữa 3: chiều
300g thịt ức gà
2 trái chuối
2 trái lê
Bữa 4: tối
1 chén cơm trắng
10 lòng trắng trứng gà luộc
300g cá thu chiên
1 đĩa rau xanh và cà chua
1 ly nước ép táo
V. MỘT SỐ QUAN ĐIỂM SAI KHI ĂN KIÊNG.
1.     Nhịn ăn để giảm cân: Sai lầm hoàn toàn, nếu theo cách đó, bạn sẽ tự làm mất đi nhanh chóng các mô cơ, làm đảo lộn quá trình trao đổi chất, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe.
2.     Carbonhydrate cần được khống chế tối đa trong bữa ăn: bạn hiểu chưa đúng đắn về CHO. Chúng ta cần khống chế các chất như đường, mứt, bánh ngọt…CHO bao gồm cả tinh bột, chất xơ- thực phẩm cần thiết cho hoạt động và tập luyện. nên nhớ tỉ lệ hợp lý 4/4/2
3.     Ăn quá nhiều protein sẽ phá hủy thận: chưa có nghiên cứu nào kết luận như vậy. tuy nhiên, nếu bạn được bác sĩ cho biết các vấn đề về thận thì không được phép dùng quá nhiều protein. Đối với người khỏe mạnh, ăn hơi nhiều protein cũng không làm phá hủy quả thận (trên 3.3g/kg).nhưng bạn phải uống đầy đủ nước để giúp cho chức năng bài tiết thận.
4.     Cách tốt nhất để giảm cân là chỉ an 1-2 bữa trong ngày: dùng thực phẩm ít năng lượng chứ không phải cắt xén bữa ăn trong ngày.
5.     Loại bỏ hoàn toàn mỡ là cần thiết khi giảm cân: đó là lời khuyên tồi tệ! chức năng cơ thể cần một số chất béo có lợi như omega 3. Cơ thể không tự tổng hợp được, ta phải cung cấp qua đường tiêu hóa. Một muỗng dầu ăn chiết suất từ hạt hay cá là nên dùng cho mỗi ngày.
6.     Uống quá nhiều nước sẽ làm cho cơ thể tăng trọng vì tích nước: quan niêm sai. Bạn uống bao nhiêu nước, cơ thể sẽ thải loại qua hệ thống bai tiết. bổ sung nước đủ với nhu cầu hoạt động và tập luyện.

Bài cùng chủ đề
Dinh dưỡng trong chạy ngắn
Dinh dưỡng trong chạy cự ly trung bình
Dinh dưỡng cho môn chạy cự ly dài